Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Sáu, 20 tháng 10, 2017

Cuộc sống này thật ra rất đơn giản, đừng cố phức tạp nó...

Tôi thích sống một cuộc sống đơn giản trong cái thế giới phức tạp này, nhưng cũng có đôi khi, thế giới này cố phức tạp sự đơn giản trong tôi. Đó là khi tôi đắm chìm trong những nổi buồn của riêng mình và rồi tôi biết, mình cần một khoảng lặng giữa dòng đời.

Tôi thích sống một cuộc sống đơn giản trong cái thế giới phức tạp này, nhưng cũng có đôi khi, thế giới này cố phức tạp sự đơn giản trong tôi. Đó là khi tôi đắm chìm trong những nổi buồn của riêng mình và rồi tôi biết, mình cần một khoảng lặng giữa dòng đời.
Cuộc sống này không phải là một màu hồng tuyệt đẹp như bạn vẫn thấy. Mà nó là một tổ hợp màu hỗn độn, vì ngoài những giây phút mà ta hạnh phúc, vui vẻ thì luôn có những giây phút mà ta để nổi buồn xâm chiếm con người ta và cả những khi tuyệt vọng về cuộc sống này. Nhưng có lẽ, đôi khi, nổi buồn chiếm phần lớn cuộc sống của ta. Vì sao vậy nhỉ, vì cuộc sống này quá tàn nhẫn sao, không, là do suy nghĩ con người ta càng lớn càng phức tạp đi.
Cuộc sống này thật ra rất đơn giản, đừng cố phức tạp nó...
Khi ta còn là những đứa trẻ, suy nghĩ chúng ta thật đơn giản, khi đó, trong mắt chúng ta, thế giới này cũng thật đơn giản. Ta thỏa thích cười đùa, thỏa thích làm những điều ta muốn mà không phải vướng bận một điều gì cả. Nhưng không vì vậy, chúng ta không biết buồn khi đó, chỉ là nổi buồn bị chúng ta nhanh chóng lãng quên khi ta tím thấy một niềm vui mới, một món đồ chơi mới. Lúc đó, cuộc sống ta thật đơn giản, thật vui vẻ, thật hạnh phúc và nó là một màu hồng tuyệt đẹp.
Khi ta bắt đầu lớn theo năm tháng, thì suy nghĩ của chúng ta cũng bắt đầu trưởng thành hơn, chúng ta bắt đầu học cách phức tạp mọi thứ xung quanh mình hay khi làm một việc gì đó, chúng ta đều phải suy nghĩ một cách thật cẩn thận về hậu quả cũng như những lợi ích mà nó mang lại, điều mà những đứa trẻ chả bao giờ bận tâm. Chúng ta dể bị cuốn vào sự hối hả của mọi thứ xung quanh mình, cố gắng học tập, cố gắng bon chen với cuộc sống của chính mình, đến nỗi, có khi, ta quên mất niềm vui cuộc sống này nó như thế nào nữa. Và dường như, ta cũng quên luôn cách để lãng quên nổi buồn trong cuộc sống chúng ta.
Cuộc sống này thật ra rất đơn giản, đừng cố phức tạp nó...
Có bao giờ chúng ta dừng lại một chút giữa dòng đời hối hả đó, và suy nghĩ về những gì ta đã trải qua. Ta đã mất đi những gì và đạt được điều gì không. Có lẽ, cũng sẽ có những lúc ta cũng làm điều đó, nhưng rồi chả kịp nhận ra điều gì cả, vì thời gian bạn đã bị những bon chen của cuộc sống hằng ngày này chiếm trọn rồi mà. Chúng ta cố gắng làm việc, cố gắng kiếm thật nhiều tiền, trở thành ông này, bà kia. Và rồi, chúng ta cảm thấy mình đang thành công với cuộc sống hiện tại của mình. Nhưng con người ta luôn có những tham vọng, vậy nên, ta lại cố gắng đạt được những thứ cao hơn, cao hơn nữa, to lớn hơn, vĩ đại hơn nữa. Cuối cuộc đời, khi ta nhìn lại, có lẽ, chúng ta đã đặt được những gì bạn mong ước, tiền bạc đầy túi, danh vọng tràn đầy. Và rồi, ta thỏa mãn với cuộc sống đó chứ, hay, ta cảm thấy một sự thiếu sót một điều gì đó, điều gì nhỉ, à, niềm vui, hạnh phúc, hay đơn giản là một người quan tâm ta đúng nghĩa, chúng ta có sao.
Cuộc sống này thật ra rất đơn giản, đừng cố phức tạp nó...
Chúng ta đã quá hối hả với cuộc sống này, để rồi, đôi lúc, ta quên mất, ta sống vì điều gì. Tôi thích một cuộc sống đơn giản, buồn thì khóc, vui thì cười. Tôi không quan tâm miệng đời xung quanh mình để làm gì cả, vì miệng nói thì có lúc cũng mệt mà im thôi. Tiền ư, cũng quan trọng đó, nhưng nó không phải là thứ gì đó quan trọng trong cuộc sống của tôi cho lắm, tôi chỉ cần kiếm một khoảng tiền đủ để trang trải cuộc sống hiện tại của tôi mà thôi. Phải, cái thế giới này dùng đồng tiền để cân đo đong đếm, vậy tôi sẽ dùng đồng tiền để đo xem lòng người sâu nhường nào. Tôi biết cách bằng lòng với mọi thứ tôi có, vì tôi biết, nhìn lên tôi không bằng ai, nhưng nhìn xuống, tôi đã hơn rất nhiều người rồi. Tôi thích ngồi một góc giữa dòng đời, nhìn dòng người hối hả, bon chen, tôi không muốn tham gia cùng họ để làm gì, vì tôi mệt mỏi rồi.
Tôi muốn một cuộc sống đơn giản, bình yên, tôi biết là khó đấy, nhưng khó mới làm, dể thì nói làm gì nữa đây. Châm ngôn cuộc sống của tôi là "còn sống là còn hi vọng, còn niềm tin". Vì người ta cũng thường bảo nhau rằng, sống vì niềm tin cơ mà.

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không có nhận xét nào: